follow us

Facebook
Google+
Pinterest

Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

“Xử” mẹ chồng quái tính

Sau nhiều đêm suy nghĩ nát óc, chị đã tìm ra được một phương án hữu hiệu để “xử lý” mẹ chồng quái tính của mình…
Tâm sự về mẹ chồng, chị H.L (Cống Vị, Ba Đình, HN) bức xúc cho hay: “Mẹ chồng mình là một người có thể nói là ghê gớm, ngang ngược và rất khó chịu, cứ bắt mình đưa tiền rồi mua xổ số hết sau vẫn cứ chửi mình được. Con dâu học xong Đại học (bằng con trai bà) thì bà chửi mình là vô học, mất dạy. Khi mình học tiếp lên Thạc sĩ thì hễ mình nói gì là bà bĩu môi: ‘Ai chả biết nhà chị lắm chữ!’.

Mình mang về một cái áo len cho con, bà nhìn thấy thì dè bỉu: ‘Xời, áo len trẻ con gì mà mua cái cứng thế này? Màu trắng nữa, bẩn lắm. Đúng là mắt lé không biết chọn!’. Minh nhỏ nhẹ: ‘Bà ơi, đây là áo cô X (con gái bà) mua cho cháu đấy!’. Bà nghe thế liền chuyển tông ngay: ‘À, có áo mặc là tốt rồi, áo này mặc cũng ấm nhỉ!’. Có kể về mẹ chồng mình thì có mà đến sáng mai mới hết!”. Cô mua thì mẹ chồng mình mặc. Mình mang về chiếc áo gấm nhung thì cụ vừa được chê lại mang đi bán lấy tiền, cụ bảo mặc ấm quá mặc không được. Mình đoán tiền đó cụ lại nướng vào xổ số hết, tối nào cũng thấy cụ xem tin nhắn kqxs.

Vì chồng chị là con trai duy nhất nên anh chị không thể ra riêng, vì thế chị H.L phải nghĩ​ ​cách để “đối phó” với mẹ chồng mình ​chứ làm sao mà để yên như thế được​. Chị tâm sự: “Ban đầu, mình nghĩ cho dù người vô lí đến mấy mà mình nói đúng và nói phải thì họ cũng phải nghe. Vì thế, khi nào ấm ức quá thì mình có nói nhỏ nhẹ, giải thích rõ ràng, đàng hoàng với mẹ chồng. Nhưng liền bị bà quy cho tội trả treo, hỗn láo, mất dạy, ‘tao nói một câu mày nói một câu’. Mình tối tăm mặt mũi, bỏ ngay ý tưởng dùng lẽ phải và sự lễ phép để ứng phó với bà.

Sau đó mình chuyển qua sách lược im lặng và im lặng, giả bộ mù-câm-điếc luôn. Cho dù bị nói gì oan ức mình cũng im lặng toàn tập, xác định mắt nhắm, mắt mở. Ấy thế nhưng mẹ chồng mình vẫn thấy ngứa mắt: ‘Mày khinh tao nên mày không thèm nói gì phải không? Ơ đâu ra cái đứa con dâu khinh khỉnh, cả ngày chẳng thèm nói câu gì thế này nhỉ? Nhà này đúng là vô phúc mà!’. Cuối cùng, phương án im lặng là vàng của mình cũng chẳng áp dụng nổi!”.

Sau đó, chị H.L suy nghĩ nát óc và đã tìm ra được một phương án hữu hiệu để “xử lý” mẹ chồng. Theo lời chị thì, ngọt không được, mềm không xong thì chị sẽ dùng cứng để “xử lí” bà.

“Đối với mẹ chồng kiểu nóng lạnh thất thường, ghê gớm như mẹ chồng mình thì ‘chiến đấu’ là thượng sách! Mình càng nhún nhường thì bà càng cưỡi lên đầu lên cổ mình. Nhưng mình cũng ghê gớm không kém thì bà sẽ ‘co vòi’ lại ngay. Và thực tế là mình đã thành công mỹ mãn.

Bà hay nói mình ghê gớm, còn bà hiền lành dễ tính, mình cãi luôn: ‘Mẹ thử đi hỏi hàng xóm xem, sang nhà bác X cô Y hỏi xem mẹ hiền hay không, con có ghê gớm hay không?’. Bà nghe thế cũng chỉ làu bàu vài câu rồi từ đấy bà tắt cái điệp khúc bà hiền, mình ghê nữa.

Mỗi lần biết mẹ chồng đi xì xào nói xấu mình sau lưng, mình về nói với bà: ‘Con nghe cô X nói là mẹ nói con thế nọ… thế kia…, có đúng không ạ?’. Nếu bà phủ nhận thì mình bảo cô X sẵn sàng đối chứng đấy, để con gọi điện cho cô ấy luôn bây giờ nhé (cho dù cô X không đồng ý nhưng mình cứ làm căng lên thế). Bà thấy vậy thì nhượng bộ, giả lả lấp liếm ngay”.

Chị H.L tâm sự rằng, cứ thế dần dần, mẹ chồng chị cũng bớt ghê gớm đi rất nhiều. Chị còn kể thêm một vụ ​"​chiến đấu ​"​ của chị với mẹ chồng nữa: “Vợ chồng mình đang sống trong căn nhà mà bà hứa sẽ cho vợ chồng mình (nhưng chưa sang tên) nên mỗi khi có gì không vừa ý là bà lại dọa đuổi bọn mình ra khỏi nhà. Trước đây mình toàn nhịn cho qua, nhưng giờ bà lớn tiếng đuổi mình là mình cũng nói luôn: ‘Vâng, bà đuổi thì bọn con dọn ra ngoài, trả nhà cho bà’.

Mình nói là làm thật luôn, hôm sau đi thuê nhà rồi dọn đồ ngay. Ai can mình cũng không nghe, chỉ trả lời: ‘Mẹ đuổi chúng cháu đi rồi!’. Cho đến khi đích thân mẹ chồng phải lên tiếng giữ bọn mình lại thì mình mới thôi. Có lần, căng nhất là bọn mình đã ra ngoài ở hẳn 2 tháng, căn nhà rộng chỉ còn một mình bà thui thủi. Sau vụ đó, mẹ chồng mình cũng hiền đi đáng kể đấy! Vì bà biết, con dâu bà không dễ bắt nạt mà!”.

​“Xử lý” mẹ chồng 1
Theo lời chị thì, ngọt không được, mềm không xong thì chị sẽ dùng cứng để “xử lí” mẹ chồng.
Chị V.A (Hàng Bông, Hoàn Kiếm, HN) cũng có một bà mẹ chồng quái tính khiến chị cứ gọi là phải khóc thét. “Mẹ chồng mình chỉ coi trọng con trai, con gái và quý con rể thôi, còn con dâu như mình thì như là cỏ rác, ô sin. Bà quan niệm, làm dâu thì cung phụng, phục vụ cả nhà chồng là điều đương nhiên. Con rể thương yêu chiều chuộng con gái bà thì bà khen con rể tốt, còn con trai bà đối xử tốt với con dâu thì bà chửi con trai là ngu, đội vợ lên đầu.

Hầu hết đều khuyên mình nên nhún nhường, xoa dịu mẹ chồng và chiều theo cụ vì chống đối với nhà chồng chỉ thiệt mình. Mình cứ sống đúng rồi thì người ta sẽ hiểu cho mình mà thôi. Vài người nói mình nếu quá nhún nhường họ càng cho rằng họ đúng và sẽ được nước lấn tới ngay.

Nói thật mình đã làm hết mọi cách như mọi người khuyên nhưng chẳng ăn thua gì hết. Mình không nói gì, nhịn cho qua thì bà bảo mình câm, nói lại thì bảo cãi láo, hỗn hào. Mình làm căng thì bà còn làm căng hơn mình, vậy là tanh bành nhà cửa, vợ chồng, mẹ con mâu thuẫn. Đã có lúc mình tưởng như bó tay, bất lực trước mẹ chồng!” – chị chán nản giãi bày.

“Mình đã nghĩ rất nhiều, phàm là con người thì đều có điểm yếu, chả lẽ mẹ chồng mình không có điểm yếu nào để mình có thể đánh vào, hòng ‘xử lí’ được bà ư? Nghĩ như vậy nên mình đã chuyển hướng, chú ý quan sát và tìm hiểu về mẹ chồng mình hơn để tìm ra điểm chí mạng của bà. Chứ mình không tìm cách đối phó với những chiêu trò của bà nữa vì rõ ràng làm thế là vô dụng.” - chị V.A thổ lộ.

Và trong một lần, chị V.A nghe mẹ chồng nói đầy vẻ ghen tị với bà bạn của bà vì hiện giờ 2 vợ chồng bác ấy vẫn còn có đôi có cặp còn bà thì ông đã mất từ lâu. Trong đầu chị V.A liền lóe lên một ý tưởng.

“Nhà mình có một ông bác họ cũng trạc tuổi mẹ chồng, ngoại hình vẫn còn phong độ lại tư cách đạo đức tốt và khá thân với nhà mình. Vì thế mình đã làm một chuyến viếng thăm bác ấy, trình bày hoàn cảnh và đề đạt nguyện vọng. Bác đã nghỉ hưu từ lâu, lại cùng cảnh ngộ lẻ bóng giống mẹ chồng, lại được cô cháu là mình thiết tha nhờ giúp đỡ nên nhanh chóng đồng ý giúp mình.

Thế là chưa đầy một tháng sau, mẹ chồng mình đã biến thành một con người hoàn toàn khác, ít ra là trong cách đối xử với mình. Người có công giới thiệu bạn tâm tình cho bà là mình chứ ai nữa. Có bạn, bà vui vẻ hẳn, không còn thời gian mà soi mói, bắt bẻ mình nữa.

Bác mình lại thuộc kiểu người nhã nhặn, lịch thiệp nên bà càng ưng. Bác mình cũng quý mến mẹ chồng mình lắm, còn khen ngợi bà nữa. Qua đó mình nhận ra hóa ra đối với con dâu thì bà ghê gớm thế thôi, chứ lúc cần hiền dịu và dễ mến thì bà vẫn làm được như thường! Cuối cùng thì cuộc cách mạng ‘xử lí’ mẹ chồng của mình cũng đại công cáo thành!” - chị V.A cười vui vẻ, thở phào nhẹ nhõm.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét