Dưới tiết trời nắng chang
chang, bà cụ bán vé số bị đám đông ức hiếp mấy ngày vừa qua tạo dư luận
trái chiều trên cộng đồng mạng vẫn ngồi “đội nắng” chìa từng tấm vé số
mời khách.
Từ 7h sáng, sau khi xuống xe ôm, bà cụ tự mò mẫm dò
theo bờ tường ngồi trước cổng gửi xe của Bưu điện TP. HCM. Ngoài những
tờ vé số và quyển sổ dò kqxs, trên tay của bà còn có một túi ni lông đựng khăn lau, chai
nước rửa mặt, mấy nắm gạo, chiếc gậy dò đường, chiếc mũ bảo hiểm và hai
cái ghế cũ kĩ chồng vào nhau như vật bất li thân…Sau hai ngày nghỉ bán, khách hàng tìm đến mua vé số của bà có vẻ thưa thớt hơn. Ngồi hơn một tiếng đồng hồ, chúng tôi quan sát thấy không có bất cứ ai ghé mua. Mặc tiếng mời chào, tiếng rao khản cả giọng của cụ, nhưng chẳng mấy người đi đường quan tâm. Mặc cho nắng táp đến mặt, bà cụ vẫn cố gắng bán, rao mời với hy vọng bán hết được 50 tấm vé số mỗi ngày.
“Bà
không có con cái để nhờ, ông lại mất rồi nên bà phải cố gắng hơn. Làm ở
đây việc ai kệ họ, bà không cạnh tranh ai đâu, chỉ hy vọng bán cho hết
rồi về, hy vọng cuộc sống không gặp chuyện gì xảy ra nữa” - bà cụ mù tâm
sự.
Thỉnh thoảng, cụ bà chắp tay lên, bốc lấy nắm gạo cầm
chung với vé số cầu nguyện rồi tung nắm gạo đó ra như một phép thử vận
may. Cứ khoảng 20 phút không có khách, bà lại đưa tay cầu nguyện một
lần. Nghe tiếng có bước chân của khách hoặc tiếng xe, bà cụ lại lên
tiếng mời: “Vé số thành phố Đồng Tháp may mắn. Mời cô bác vui lòng ủng
hộ vé số đi cô bác ơi”.
Những hình ảnh đáng thương của cụ bà một ngày mưu sinh vất vả khi ở tuổi xế chiều với đôi mắt bị mù lòa:
Bà cụ mù chắp tay cầu nguyện trước khi bán vé số.
Đám chim sẻ sà uống nhặt gạo bà tung cầu may.
Mọi sinh hoạt như rửa mặt đều được bà chuẩn bị sẵn nước từ trước và thực hiện tại chỗ.
Bà cụ tranh thủ tập thể dục vì ngồi lâu quá mỏi.
Khách đến cho bà bịch nước ngọt.
Bà cụ mù bán vé số luôn trông ngóng chờ đợi khách đến mua.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét