follow us

Facebook
Google+
Pinterest

Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

"Anh nhìn xem, anh tử tế lắm nhỉ?"

"Tôi là gái thì anh cũng chỉ là kẻ bệnh hoạn mà thôi! Tôi thà sống một mình, xin con nuôi còn hơn sống với kẻ đốn mạt như anh. Anh nhìn xem, anh tử tế lắm nhỉ?".
Nga và Tuyến cưới nhau khi cô mới 24 tuổi, còn anh đã trên 30. Tuyến đẹp trai, con nhà giàu nên chuyện cưới xin đối với anh chỉ là chuyện cái đinh đã đóng chắc vào tường khi nó chấp nhận cho thợ cầm búa. Tuyến đào hoa, anh từng tán đổ biết bao cô gái nhưng tất cả đều kết thúc bằng tình một đêm rồi anh biệt tích. Danh sách tình nhân của Tuyến nhiều vô kể.  Thực ra, anh vẫn chưa muốn "chui đầu vào rọ", song một phần vì cha mẹ thúc giục, một phần vì đã chán nản cảnh phải chiều chuộng các em xinh tươi, trẻ đẹp chỉ biết đến tiền nên anh mới chấp nhận làm đám cưới.

Đối với Nga, cô cũng từng yêu và hạnh phúc trong tình yêu. Trải qua vài mối tình, Nga đã trao cái "ngàn vàng" quý giá cho người yêu. Vì bất đồng trong ứng xử, và người yêu là kẻ ham mê bài bạc, ngày ngày lên mạng xem kqxs Nga không chịu được nên hai người chia tay.

Suốt thời gian yêu nhau, cả Nga và Tuyến đã chia sẻ với nhau rất chân thực về con người quá khứ của mình. Nga cảm thấy hạnh phúc vì Tuyến không chấp nhặt đứa con gái không còn trong trắng  như cô mà còn yêu thương cô chân thành. Trong mắt Nga, Tuyến lúc ấy chính là bến đỗ vững chắc cho cuộc đời mình. Mặc cho anh đã “yêu” hàng tá cô gái trước đó thì hiện tại, Tuyến đã là chồng của mình và mãi sẽ là như thế, Nga tự nhủ với lòng mình vậy.

"Nếu tôi là gái thì anh cũng chỉ là kẻ bệnh hoạn mà thôi!" 1
Nga như khựng người lại không biết nên nói gì sau những lời đay nghiến độc ác của chồng (Ảnh minh họa).

Một năm sau khi cưới nhau, Nga vẫn không có con trong khi bố mẹ chồng suốt ngày thúc giục hai vợ chồng cô nhanh chóng sinh em bé. Lúc đầu, vợ chồng Nga cũng chỉ nghĩ là ông trời muốn thách thức hai người và chuyện con cái là chuyện sớm muộn thế nào cũng có. Sốt ruột, Nga cùng chồng vào bệnh viện khám. Cầm kết quả khám, Nga sững người khi bác sĩ kết luận cô bị u nang buồn trứng bên phải, buộc phải cắt bỏ ngay và muốn có con thì hai vợ chồng phải tránh quan hệ trong vòng một năm. Nga buồn bã, còn Tuyến thì chán nản bỏ ra quán bia nhậu một mình.

Đêm hôm đó, Tuyến không về nhà mà tiếp tục đi vào quán karaoke với mấy ông bạn chiến hữu rồi kết thúc là trên giường với một cô nàng tại khách sạn. Điện thoại tắt máy không lên lạc được, Nga thẫn thờ chờ chồng trong vô vọng mà không biết anh “ngựa quen đường cũ”.

Sáng hôm sau, Tuyến trở về nhà với mùi rượu bia, thuốc lá nồng nặc. Nga từ từ bước tới đỡ chồng thì Tuyến tỏ vẻ khó chịu, đẩy cô ra xa rồi mỉa mai: “Cắt u nang và một năm không 'động chạm'... Cô nghe bác sỹ nói thế thì cô biết bao nhiêu phần trăm hy vọng là có con rồi chứ?”.

Nga nghe chồng nói mà trào cả nước mắt. Biết chồng đang bực mình, lại sẵn còn hơi men, cô không dám to tiếng mà chỉ nhẹ nhàng nói: “Bác sỹ nói nếu bệnh tiến triển thì vợ chồng mình vẫn sinh hoạt được bình thường và sẽ có con thôi. Anh đừng lo!”.

Tuyến ngửa mặt lên trời rồi chua chát cười lớn: “Chắc lúc trước cô tống vào dạ dày hàng tá thuốc tránh thai khần cấp sau khi lên giường với cả mớ đàn ông, giờ để lại hậu quả bắt tôi gánh phải không? Rốt cục thì cô cũng chỉ là hạng gái đĩ không hơn không kém!”.

Nga như khựng người lại không biết nên nói gì sau những lời đay nghiến độc ác của chồng, dù cô hiểu trong thâm tâm anh cũng biết đó chỉ là quá khứ mà thôi. Nga thấy quá cay đắng cho bản thân bởi trong khi anh cũng từng "lên giường" với biết bao cô gái khác mà vẫn lớn tiếng đổ lỗi và trách cứ vợ mình...

Đêm hôm đó cũng là đêm ly thân đầu tiên của hai vợ chồng Nga. Nga âm thầm mang gối chăn ra phòng khách, để phòng ngủ lại cho chồng. Một tháng sau, Nga vào viện tiến hành mổ để cắt bỏ u nang. Tuyến không đưa cô đi, cũng không một lần đến thăm hay gọi điện hỏi han sức khỏe vợ. Kể từ ngày phải "cách ly" vợ, không hôm nào anh đi làm về đúng giờ. Nga biết, chồng mình không chỉ đi nhậu nhẹt với bạn bè mà còn tăng hai, tăng ba ở đủ các nơi nữa...

"Nếu tôi là gái thì anh cũng chỉ là kẻ bệnh hoạn mà thôi!" 2
Nga đã có bằng chứng để "vạch mặt" con người thật của chồng mà bấy lâu nay, Tuyến luôn đeo mặt nạ đạo đức để lên án, xỉ vả cô (Ảnh minh họa).

Ngày Nga ra viện, mẹ và người thân bên nhà ngoại đưa cô về. Đặt chân vào nhà chồng, cô vừa hụt hẫng, vừa tủi thân khi không một ai hỏi han lấy một câu. Bố mẹ chồng chăm chú xem ti vi, cô em chồng thì chúi mũi vào bàn trang điểm chuẩn bị đi bar, còn bóng dáng chồng cô không thấy đâu cả.

Bước lên phòng ngủ, Nga thấy mọi thứ trong phòng ngổn ngang, lộn xộn. Tuyến nằm khoèo trên giường, miệng thở phì phèo hơi men. Chiếc ví vứt ngay ở đống quần áo bẩn, Nga vội vàng nhặt nó lên thì trong ví rơi ra mấy cái bao cao su, cái chỉ còn vỏ, cái còn nguyên. Vậy là Nga đã có bằng chứng để "vạch mặt" con người thật của chồng mà bấy lâu nay, Tuyến luôn đeo mặt nạ đạo đức để lên án, xỉ vả cô.

Ngồi bần thần một lúc ở bàn trang điểm thì Tuyến cựa mình tỉnh giấc. Anh lạnh lùng hỏi: "Xong rồi à? Thế còn phải 'kiêng' đến bao giờ? Giờ thì mới sáng mắt ra nhá, ăn chơi cho lắm vào. Thằng này ngu nên rước phải đĩ về làm vợ...". Tuyến toan nói tiếp nhưng Nga ngắt lời ngay: "Tôi là đĩ thì anh cũng chỉ là kẻ bệnh hoạn mà thôi! Tôi thà sống một mình, xin con nuôi còn hơn sống với kẻ đốn mạt như anh. Anh nhìn xem, anh tử tế lắm nhỉ?".

Nói rồi cô đóng sập cửa phòng và ra bắt xe về nhà mẹ đẻ. Đi qua phòng khách, cô không quên ngoái đầu lại nói với bố mẹ chồng: "Chào bố mẹ, từ nay con sẽ không làm con dâu của bố mẹ nữa!".

0 nhận xét:

Đăng nhận xét